Chị, với khuôn mặt nhuốm màu thời gian nhưng luôn thường trực ánh nhìn ấm áp, yêu thương và nụ cười hiền hậu trên môi, trải hơn 20 năm gắn bó cùng ngôi trường thân yêu, cái tên “bác Thoan lao công” đã trở nên thân thuộc với bao thế hệ thày và trò THCS Phan Chu Trinh.
Cũng là cơ duyên khi chị đến với nghề và đến với trường vào một ngày đầu thu năm 1994. Để rồi, từ những ngày đầu tiên ấy, ngoại trừ bác bảo vệ trực ca đêm, chị luôn là người có mặt sớm nhất và ra về sau cuối khi ngôi trường đã sạch sẽ, tinh tươm. Từ khoảng sân lớn cho đến các dãy hành lang, mỗi phòng làm việc, hay từng lớp học… đâu đâu cũng in bóng cái dáng đi khom cùng những nhát chổi cần mẫn, chỉn chu của chị. Từ những cái chén uống nước nhỏ xinh dùng hàng ngày cho đến những tấm trải bàn rộng thênh thường trải ra mỗi dịp lễ hội… qua bàn tay chị, lúc nào cũng sạch bong, sáng bóng.
Hơn 20 năm làm nghề, mỗi ngày chị chọn một niềm vui cùng với thày cô, cùng với học trò. Trường khang trang, lớp sạch đẹp là niềm vui của chị. Những món đồ trẻ nhỏ vương vãi nơi sân trường, góc lớp được thu nhăt, cất gọn gàng và trả lại người lơ đễnh là hạnh phúc của chị. Những bộ đồng phục xấu số bị lũ nhóc lãng quên được chị giặt sạch sẽ đã giúp bao cô bé cậu bé bị ướt vì trời mưa, bị lạnh vì trời rét…. là những gì gắn với tên của chị, cô Thoan, bác Thoan.
Chị, bao năm qua, lặng lẽ cảm nhận niềm vui đong đầy, không gì khác ngoài những lời chào thân mật, những tiếng hỏi ríu ran:
– Chị Thoan ơi, cho em xin ấm nước với ạ!
– Bác Thoan ơi, cho cháu mượn cái chổi một tí nhé?
– Ôi, may quá! Cháu cảm ơn bác. Bác lại cất giúp cháu ạ, cháu suốt ngày để quên thôi.
…
Và hôm nay, chị xứng đáng được nhận danh hiệu NGƯỜI TỐT, VIỆC TỐT năm học 2016 -2017 do Chủ tịch UBND quận Ba Đình trao tặng.
Chị là nét đẹp, là niềm tự hào của trường THCS Phan Chu Trinh! Chị, đơn giản chỉ là NGUYỄN THỊ THOAN!
(Tác giả bài viết: Cô Đỗ Thu Hương – Tổ Văn Sử)