Lễ hội chào năm mới ở trường tôi đúng là một sự kiện “hoành tráng như con gián” mà ai không tham gia thì chỉ có tiếc hùi hụi!
Từ sáng sớm, cả sân trường đã rộn ràng như chợ Tết, chỉ khác là tiếng trả giá của các bà các cô được thay thế bởi những tiếng nói cười giòn giã và những ánh mắt trong trẻo hồn nhiên của lũ học trò cấp hai. Các lớp thi nhau trang trí gian hàng, gói bánh chưng, cosplay, nhảy múa tưng bừng.
Phần thi hồi hộp nhất có lẽ là "Thi nấu cơm niêu". Chưa hết, hội chợ còn cuốn hút chúng tôi bởi các gian hàng ẩm thực với đủ món đặc sản: nào là xúc xích rán "than đá", nào là trà sữa “ngọt hơn người yêu cũ”, và bánh tráng trộn "thiếu muối". Mặc dù vậy, ai nấy đều ăn uống vui vẻ, cười nói rôm rả như thể món ăn ngon nhất chính là… tiếng cười.
Phần trang trí "Ngôi nhà Tết" quả thực là một trải nghiệm văn hoá vượt tầm kiểm soát. Bạn có thể thấy truyền thống của các nước được hoà tan tại đây, tạo thành một bức tranh rực rỡ, đa sắc màu. Bạn không thể phân biệt được "trại" nào của nước nào nếu không đọc phần chỉ dẫn phía trên.
Phần ….. thiếu khách quan nhất đó chính là chấm điểm trang trí "Ngôi nhà Tết". Tất nhiên rồi, lớp nào chấm điểm cho lớp đó, bạn nói xem, không lẽ đi thi lại nói mình kém. Tất nhiên đó là nhận xét mang tính chủ quan của các khu vực, còn có được giải hay không thì phụ thuộc vào sự minh mẫn của Ban giám khảo, sau khi chấm xong phần thi ẩm thực. Nhưng điều đó chẳng liên quan gì đến niềm vui của chúng tôi cả, quan trọng là chúng tôi đã có một bữa tiệc tinh thần đáng nhớ!
Lễ hội kết thúc trong tiếng nhạc rộn ràng và những ánh mắt lưu luyến. Ai cũng tiếc nuối vì không được “quẩy” thêm chút nữa.