Trang chủ Tin tức Tin tức chung

La Pán Tần và Tà Ghênh

01/12/2016 896


Hầu hết trong chúng ta đều đã nghe đến địa danh Mù Căng Chải, và dám chắc là địa danh đó gợi đến một nơi miền núi xa xôi trong tâm trí các bạn. Thế còn La Pán Tần và Tà Ghênh là nơi nào? Nơi đó trường học sẽ như thế nào? Hãy đọc những chia sẻ từ facebook Trường THCS Phan Chu Trinh của thầy Hiệu trưởng Nghiêm Xuân Khôi sau chuyến đi:

Ngày 28, 29/11/2016 trường THCS Phan Chu Trinh cùng các trường TH Ngọc Khánh; TH Thủ Lệ; TH Ba Đình; TH Việt Nam – Cu Ba đã cùng nhau đi từ thiện. Đây là chuyến đi định kỳ hàng năm của chúng tôi. Năm nay, đoàn chúng tôi đến hai trường Tà Ghênh và La Pán Tần thuộc huyện Mù Căng Chải của tỉnh Yên Bái. Tà Ghênh là một trong những trường khó khăn nhất của tỉnh. Trường nằm trên núi cao, học sinh ở đây có tới 80% là người Mông, 20% là người Thái.

Để có được chuyến đi này chúng tôi đã liên hệ với hai trường trước gần hai tháng để biết được trường cần giúp gì, các em học sinh cần giúp gì nhất, số lượng học sinh và giáo viên là bao nhiêu, bao nhiêu nam, bao nhiêu nữ….

Xe chúng tôi cùng gần hai tấn hàng chỉ đến được văn phòng Ủy ban, còn 5 km đường lên núi ô tô không đi được. Cô hiệu trưởng còn cho chúng tôi biết nếu trời mưa thì không có cách nào lên được trường. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ chúng tôi nên hôm chúng tôi đến là một ngày khô ráo.

Khi xe chúng tôi đến, các thầy giáo và dân địa phương đã đứng đợi và sẵn sàng đưa chúng tôi lên trường bằng xe máy “đặc chủng”. “Đặc chủng” ở chỗ xe nào cũng chuẩn bị sẵn một đoạn xích để khi cần thì cuốn quanh lốp nhằm tăng độ bám khi leo núi.

Đến nơi, chúng tôi ngỡ ngàng trước “cơ ngơi” của trường. Chúng tôi tự hỏi tại sao đến bây giờ còn tồn tại những ngôi trường như thế? Nhưng cũng thật cảm động khi thấy tất cả GV và học sinh ở các điểm trường của trường Tà Ghênh đã tề tựu đông đủ trên một mảnh sân đất chào đón chúng tôi.

Chúng tôi chuyển đến tận tay các em những món quà thiết thực từ toàn thể GV và HS các trường gửi tới các em. Mỗi em được nhận một bộ quần áo ấm, một bộ quần áo mưa, một đôi ủng. Cả sân trường bừng sáng khi các em xúng xính trong các bộ quần áo mới. Chúng tôi còn gửi tới bếp ăn nội trú của các em ruốc thịt, mỳ tôm, bột canh, khăn mặt.

Một điều cũng khá thú vị với chúng tôi là cô hiệu trưởng qua điện thoại có cho chúng tôi biết trường rất cần 24 triệu để làm hàng rào bằng dây thép mắt cáo quanh trường. Đã đi từ thiện nhiều năm ở các trường vùng cao chúng tôi chưa thấy trường nào cần hàng rào chứ chưa nói là rất cần, tuy nhiên chúng tôi vẫn đáp ứng. Lên đến nơi cô mới cho biết: làm hàng rào để HS khỏi trốn về.

Khi phát biểu với chúng tôi cô không cầm nổi nước mắt, các giáo viên trong đoàn chúng tôi ai cũng nghẹn ngào trước những khó khăn mà các đồng nghiệp của chúng tôi, các em HS cùng lứa tuổi với HS của chúng tôi phải chịu đựng. Ở nơi đây còn cần lắm những tấm lòng, nhưng hơn thế họ cần lắm, cần lắm những việc làm thiết thực của chính quyền các cấp.

Bao giờ khẩu hiệu “Miền núi tiến kịp miền xuôi” thành hiện thực?

null

null

null

null

null

null

null

null

null


Tác giả: ngocpct
Nguồn:c2phanchutrinh-hn.edu.vn Copy link
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Chia sẻ: